
1. Mẹ sẽ sống trong “thế giới con mọn” suốt ít nhất 5 năm…
5 năm đầu đời của con cũng là 5 năm mẹ gần như quên mình. Quẩn quanh với bỉm, sữa, ăn – ngủ – ị – khóc – rồi lại ốm sốt.
Nếu sinh các bé cách nhau 4–5 năm, thời gian “con mọn” có khi kéo dài đến cả 10–15 năm.
Và suốt quãng thời gian ấy… mẹ sống trọn trong một thế giới chỉ có con, con và con.
2. Nuôi con không chỉ là cho ăn no – mà là một hành trình học không ngừng nghỉ
Ai cũng nói: “Đẻ rồi sẽ biết cách nuôi.”
Nhưng không ai nói cho mẹ biết… làm mẹ là phải học lại từ đầu: bú – ngủ – ăn dặm – tiêu hoá – sốt – ho – quấy khóc…
Học cách hiểu con, học cách giữ bình tĩnh, học cách tha thứ cho chính mình khi không hoàn hảo.
Làm mẹ… là học mãi, học mỗi ngày.
3. Sau khi có con… mẹ chẳng còn được sống chậm như xưa nữa
Ngày xưa uống trà, đọc sách, nghe nhạc…
Bây giờ, rót ly nước ra mà có khi để nguyên cả ngày.
Đi vệ sinh cũng tranh thủ khi con ngủ.
Mọi thứ đều gấp gáp – vì mẹ không còn là trung tâm của cuộc sống mình nữa.
Trái tim mẹ giờ đây… là dành trọn cho một đứa trẻ bé xíu.
4. Cơ thể mẹ – sau khi sinh con – chẳng còn là của riêng mẹ nữa
Tóc rụng, lưng đau, trí nhớ giảm, mất ngủ triền miên…
Mỗi lần sinh là một lần cơ thể hao mòn đi vài phần.
Nhưng mẹ ơi… cơ thể ấy đã làm nên điều diệu kỳ nhất: mang một sinh linh đến với thế giới này.
Và điều đó… là một phép màu.
5. Đừng cố ép con và ép chính mình theo khuôn mẫu nào cả
Mỗi đứa trẻ là một cá thể riêng biệt.
Không có công thức nào là đúng cho tất cả.
Đừng vì con người ta biết bò sớm, nói sớm mà lo lắng.
Đừng vì lời ai đó mà đánh mất niềm tin vào bản thân.
Nuôi con… không phải là để chạy đua, mà là cùng con đồng hành – lắng nghe – thấu hiểu – và yêu thương.

Làm mẹ là hành trình nhiều nước mắt, nhưng cũng đầy yêu thương.
Là mệt mỏi, nhưng cũng là điều thiêng liêng nhất trong đời.
Nếu hôm nay mẹ cảm thấy mệt…

Hãy ôm con vào lòng và thì thầm:
“Mẹ đang làm rất tốt rồi…”
